Xong, vội vàng vào phòng thi, đứng đầu danh sách thi luôn. Mục Đông dược. Thầy cầm túm bán hạ lên, hỏi:
– Đây là vị gì?
– Thưa thầy, là bán hạ.
– Nó vào đâu?
– Thưa thầy, nó vào thận.
– (Há mồm, trợn mắt, lắc đầu) Ôi, chết rồi. Bán hạ, sao lại vào thận?
– À, em nhầm sang phụ tử mất zồi, thưa thầy. Bán hạ vào kinh đởm, trừ đờm.
– Người huyết áp thấp uống được không?
– Dạ, không.
– Tại sao?
– Thưa thầy, vì nó khai uất, trừ đờm, giáng áp.
– Tốt. Nhưng mà ngay từ đầu đã bảo nó vào thận, nghĩa là bổ thận, coi như sai 5 phần rồi.
– Dạ, vâng.
Đấy, đcm, rõ mười mươi đen thùi lùi, đíu thể chối cãi được. Bảo là, “tối như âm hộ” đíu có sai. Dính vào, không tối như nó, cũng gần bằng nó. Mồm nói bán hạ hẳn hoi, đầu lại cứ lởn vởn phụ tử, trấn dương. May mà chưa nói nhầm sang xà sàng (1 vị thuốc chuyên để rửa âm hộ), chứ không, chắc thầy xỉu tại chỗ.
***
Xử lí tiếp phần rong kinh (như nội dung tin nhắn ở hình):
– Cái màu nâu ấy, là do mày bị rong kinh nhiều năm rồi. Cũng bởi rong kinh mà sinh ra viêm nhiễm, chữa mãi không khỏi.
– Nhưng em sạch kinh mấy ngày rồi mà, và tháng trước đã khỏi rong.
– Làm gì mà khỏi?
– Tự khỏi. Các bs bảo rong ít, không ảnh hưởng gì nên không cần điều trị vội.
– Rong ít, nhưng kéo dài mấy năm. Thi thoảng được tháng không rong, không phải là khỏi. Không điều trị không phải vì rong ít, không ảnh hưởng gì, mà không có thuốc đặc trị. Người ta chỉ điều trị khi rong ồ ạt, nghĩa là xuất huyết (băng huyết) thôi. Đó là cầm máu cấp tính, chứ không phải điều trị rong kinh mạn tính. Các triệu chứng rong kinh mạn tính điển hình của mày: Người xanh xao, gầy yếu, hoa mắt chóng mặt, ăn ngủ kém, thường mệt mỏi vô cớ… Khó thụ thai. Thụ thai khó dưỡng, hay sẩy. Nếu đi xn máu, sẽ thấy thiếu máu. Bổ sung viên sắt, vitamin các kiểu vẫn cứ thiếu, là do huyết bại rồi.
– (Hì hì hì)
– Hì cái non gì?
– Dạ, đúng hết các triệu chứng, anh ạ. Mà sao anh biết?
– Ô, hỏi thừa. Hôm trước, tao mới chỉ cho mày điều trị nấm, là trị cấp tính, cắt tỉa cành lá thôi, tạm thời cho mày dễ chịu thôi. Gốc gác, phải trị ở máu. Không trị dứt ở gốc, rồi lại tái phát và phát sinh rất nhiều triệu chứng, tưởng là bệnh lí khác nữa.
– Dạ. Thế, em xin anh chữa cho em với ạ.
– Dẹp mẹ đi. Có thuốc, nhưng đ*e cho. Mày tự đi cắt thuốc đi. Kiếm tiệm nào, thầy nào uy tín, chất lượng mà cắt. Phải nói rõ là, cắt thuốc bổ huyết, nhưng có rong kinh, bại huyết, để người ta biết đường ra phương và chỉ huyết khi cần thiết. Không lại cứ hành khí hoạt huyết tương vào, máu non chảy ra ồ ạt, thành băng huyết, thì lại phải đi cấp cứu giữ mạng. Trị này phải lâu dài, kiên trì.
– Sao anh không cho em thuốc luôn ạ?
– Sao cái non ấy. Hỏi lắm.
– Thế, anh chỉ cho em thầy nào tốt với ạ!
– Chỉ cái non ấy. Tao biết đ*e ai tốt ai xấu đâu mà chỉ trỏ.
– Sao thế ạ?
– Sao sao cái non. Đấy là tội hỏi lắm, thắc mắc nhiều, phiền nhiễu, tự ý gọi điện liên hồi, callvideo các kiểu. Hỗn xược. Dẹp…
P/s: Vừa gặp thằng T giới thiệu, nó bảo là: Con bé kia khỏi ngứa rồi. Lạ nhỉ, chỉ cần làm mỗi thế mà khỏi à? Thấy nó bảo, con bạn nó vừa đi khám về, cũng bị như nó. Cười: Chửi thế, sợ quá mà khỏi thôi, chứ đ*o phải thế đâu, mày đừng có đi chỉ lung tung, rồi lại chết người. 🙂