Chuyện về nấm non vùng kín của chị em

0
2192
Chuyện về nấm non vùng kín của chị em
Chuyện về nấm non vùng kín của chị em

Chuyện về nấm non vùng kín của chị em

Nấm non, đm…

Nay thi xong rồi, mới có thời gian và tâm thế kể lại vụ việc này, đám đàn bà, con gái lưu í, để đừng có hỏi nhiều, rồi lại ăn chửi sml như trường hợp này, nhở. Đây là trường hợp liệt vào hàng “quấy nhiễu”, nên bị thế thôi, chứ bình thường rất nhã nhặn, từ tốn, tươi cười đúng theo quy định của BYT. 🙂

Mấy ngày thi cử tấp nập, đã bảo, không phải cấp cứu, thì đừng có hỏi han, thúc giục, rồi từ từ sẽ giải quyết cho. Không nghe, gọi liên hồi, hết số này sang số khác. Tắt đi, vẫn cứ gọi. Gọi cho kì được:

Ra khí hư nhiều có phải bị bệnh phụ khoa không?

– Alo, em chào anh ạ!
– Sao? Sao mà cứ gọi dai thế? Đã tắt máy rồi, vẫn gọi là sao? Có gì, nói nhanh đi.
– Dạ. Em là bạn của anh T.
– T nào?
– Dạ, T…
– Biết đ*o đâu. Nhiều T lắm.
– (hì hì hì kiểu ngại ngại) Dạ, em cũng nghe đồn, anh khó tính lắm ạ, nên em rất sợ. Nhưng mà bí quá rồi, đánh liều gọi anh.
– Đồn? Đứa nào đồn? Sợ, mà mày còn gọi ầm ầm như phá mả ấy còn gì.
– Dạ, tại gấp gáp lắm rồi ạ.
– Hấp hối à?
– Dạ không ạ.
– Thế sao? Nói nhanh.
– Dạ, em bị bệnh khó nói.
– (bắt đầu bốc hoả) Khó, thì đừng nói nữa. Gọi làm gì?
– (hì hì hì) Nhưng mà ngứa quá ạ, gãi muốn rách ạ.
– Ngứa non á?
– (hi hì hì) Úi giời. Sao anh lại nói thế?
– Không đúng à?
– (hì hì hì) Dạ đúng.

Chuyện về nấm non vùng kín của chị em
Chuyện về nấm non vùng kín của chị em

– Thế mày bảo tao nói thế nào? Khó nói, tao nói hộ rồi còn gì. Chứ để mày nói, vòng vèo một hồi, từ dưới đất lại lên tận trời xanh. Thế là thành ra chữa mồm, không phải non.
– (hì hì hì)
– Bao lâu rồi, chữa thế nào?
– Dạ, 2 tháng rồi. Uống thuốc, đặt thuốc suốt, mà càng ngày càng ngứa.
– Tự chữa à?
– Dạ không, em tới phòng khám.
– Đạn bắn vào sâu không?
– Dạ, đạn gì ạ?
– Ô, thế người ta không bảo với mày, viên thuốc đặt ấy là viên đạn à?
– (hì hì hì) À dạ, em lại tưởng anh nói viên đạn của súng.
– Dở hơi. Súng ống gì giờ này. Viêm nhiễm, ngứa ngáy thế, chỉ có thằng mù mới cho súng vào thôi.
– (hì hì hì) Ui giùi ui, em nói súng thật mà anh lại.
– Thì tao cũng nói súng thật, giả chỗ nào đâu.
– (hì hì hì) Thế, anh giúp em với ạ.
– Giúp thế nào? Tao có thuốc, nhưng tao không úp mặt vào đấy đâu. Tự mày làm đi.
– Dạ. Tự làm thế nào ạ?
– Nghỉ hẳn 3 ngày, ở nhà, cởi quần, đóng cửa, nằm ngửa, xu chân, banh đùi, vạch nó ra, rọi vào. Không tiến triển tốt, tao mới cho thuốc sau.
– (hì hì hì) Anh cứ trêu em.
– Ơ đm con này, trêu chọc gì. Tao không rảnh.
– (hì hì hì) Ôi, thế là thật ạ? Nhưng mà rọi cái gì hả anh?
– À, rọi quạt. Kiếm cái quạt, để thẳng vị trí “hồng tâm”, cho nó thổi vù vù vào. Liệu bề tính khoảng cách xa, gần cho phù hợp. Không được ngủ gật. Mỗi lần liên tục ít nhất 2h, mỏi chân, thì dậy nghỉ 1h, rồi lại rọi. Tối ngủ, kiếm cái gì đấy đỡ chân, cứ thế mà ngủ.
– (hì hì hì) Như thế có tác dụng gì vậy ạ?

che-do-an-uong-cho-nguoi-bi-viem-am-dao
Chuyện về nấm non vùng kín của chị em

– Tác dụng gì là tác dụng gì? Thế mày đi chữa ở phòng khám, có phải họ bắt nằm ngửa ra như thế, rồi lấy cái đèn chiếu vào không?
– Dạ đúng.

– Thì đấy. Nhưng tao không bảo mày lấy bóng điện chiếu vào, vì nhỡ may ngủ, đạp vào, nó nổ cho banh ta lông, hoặc nóng quá, không chịu nổi. Vả lại, sức nóng của đèn không thể tác dụng vào bên trong được. Nếu gia nhiệt hoặc thời gian, để nóng tới trong, tức là xuyên qua da, thì cháy mẹ bên ngoài, đen thùi lùi. Bệnh có khỏi, cũng vứt đi, chả ai thèm nữa, kinh tởm là đằng khác. Thế nên, tao mới bảo mày dùng gió. Gió đồng thể khí, có khả năng luồn lách vào sâu các ngóc ngách, khe kẽ và làm khô, sạch được, an toàn tuyệt đối. Còn làm cách nào, để gió luồn lách vào được, tư thế thoải mái, dễ chịu, vừa nằm vừa lướt fb chém gió ầm ầm được, hí ha hí hửng, mày phải tự nghĩ ra, tuỳ theo điều kiện. Tao không chỉ vẽ được.
– (hì hì hì) Ơ, thế là chỉ cần làm khô thôi ạ?
– Thế đòi gì nữa?
– Em tưởng phải uống thuốc, đặt thuốc…
– Thế mày uống mãi, đặt mãi đấy, khỏi chưa?
– Dạ chưa.
– Biết vì sao không?
– Dạ không.
– Nấm. Nấm đấy. Người ta gọi nó là nấm đấy.
– (hì hì hì) Thì sao ạ?
– Ơ, đm. Tao hỏi mày, nấm mọc và phát triển ở môi trường nào?
– (hì hì hì)
– Hì cái non. Ẩm ướt. Hiểu chưa?
– (hì hì hì)

kho-am-dao-sau-sinh
Chuyện về nấm non vùng kín của chị em

– Hì nữa. Mục đích điều trị nấm, vi khuẩn là phải triệt tiêu được môi trường nuôi dưỡng, điều kiện thuận lợi/yếu tố thúc đẩy nó sinh sôi, phát triển. Nếu không làm được việc này, uống thuốc, đặt thuốc, diệt được 1 con, thì 9 con sinh sôi. Thuốc không thể diệt kịp với sự sinh sôi của nó. Nếu dùng liều cao, mạnh tay, để diệt triệt để liền lúc, thì người chết trước chúng nó. Do đó, người ta sinh ra cái đèn đấy. Thực chất, nó chỉ là cái đèn sinh nhiệt thấp, tác dụng làm khô thôi. Người ta phải thiết kế nó như 1 chiếc máy phức tạp, hầm hố, màu mè, nhìn rất “vĩ đại”, thế mới được gọi là đèn trị bệnh và kiếm được tiền chứ. Nhưng tác dụng làm khô của nó rất thấp và chỉ ở ngoài thôi, còn ở trong khe, thì nó thua. Cho dù nó có tác dụng, mà mỗi ngày chỉ chiếu đèn 1-2h và lấy vài trăm đến cả triệu tiền công, thì tác dụng cũng chả ăn thua. Khô thoáng lúc ấy thôi, mày bước ra khỏi phòng khám, lại ướt nhẹp hơn 20h, nấm, khuẩn lại sinh sôi, phát triển như thường thôi. Rồi lại chiếu, lại mọc, lại chiếu, lại mọc, cứ thế mãi, tốn tiền mãi, để lâu, nó bò vào niệu đạo, lộ tuyến, tử cung, buồng trứng, thế là tại người bệnh, tại bệnh, đ*o phải tại người chữa. Bây giờ, tao bảo mày dùng gió làm khô ráo, sạch sẽ, thông thoáng từ ngoài vào trong, từ nông đến cạn, từ miệng đến đáy, từ đường to đến ngóc ngách liên tục nhiều giờ liền, thì nấm nào sống và sinh sôi được nữa?
– (hì hì hì) À, em hiểu rồi. Tại bọn em không có chuyên môn y học.
– Mày học cấp gì rồi?
– (hì hì hì) Dạ, em thạc sĩ rồi ạ.
– Thạc sĩ? Chuyên cái non ấy. Đây là tao dùng kiến thức sinh học lớp 7, chả dính mẹ gì đến chuyên môn y học cả.
– (hì hì hì) Thế, có phải bôi thuốc gì không hả anh?

Bí quyết để giữ đồ lót trắng không ngả màu
Chuyện về nấm non vùng kín của chị em

– Mày nhét đạn mãi rồi đấy, tác dụng gì không? Đương nhiên, trước khi rọi quạt, phải vệ sinh sạch sẽ chứ. Pha nước muối loãng, xịt rửa, rồi mua 1 chai dung dịch vệ sinh phụ nữ màu đỏ nhỏ rửa, để khô tự nhiên. Mua chai dung dịch vệ sinh vùng kín ấy, chứ lại vác cồn hay oxy già về xịt vào, thì hỏng non.
– (hì hì hì) Em hiểu rồi ạ.
– Hì cái non. Lần sau, khi tao đã ngắt máy hay chưa trả lời tin nhắn, là tao đang rất bận, đừng có kiểu gọi cho bằng được. Và tuyệt đối không được tự ý video call. Nghe chửa!?
– (hì hì hì) Dạ vâng ạ.
– Phòng ngừa tái phát, đương nhiên là phải giữ gìn khô thoáng, vệ sinh sạch sẽ. Cái chỗ đấy suốt ngày ẩm ướt, nhất là lúc tới kì kinh. Máu me chẩy ra, rơi rớt, ứ đọng lại, hôi thối, nấm, khuẩn thi nhau sinh sôi. Cần nhất là sự thông thoáng, sạch sẽ, thì chúng mày lại đi mua đủ thứ băng biếc bịt chặt ních, cứng ngắc như đổ bê tông vào. Có mỗi cái ngõ, để khí đi ra đi vào, giúp cho thông thoáng, sạch sẽ, lại bịt kín mít. Rồi khi máu me chẩy ra, thấm hết vào băng, lại cứ ủ ở đấy cả ngày trời. Bảo làm sao không 85% con gái bị bệnh nấm, viêm, ngứa. Thông thoáng, khô sạch, là chỗ cái lỗ ấy, chứ cái băng thông thoáng, thấm tốt, khô sạch cả ngày, thì tác dụng mẹ gì, chỉ tổ tốn tiền, thêm hại. Ngu dốt lắm cơ!

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here