Em Chồng Cháp 4 Tác giả : Tâm Hạnh
Thế Hải đưa Ngọc Trang đi rất xa thành phố đến tận một hòn đảo xa
Ngọc Trang thắc mắc
– Chúng ta đi đã quá xa rồi,, có chuyện gì vậy anh???
Cô bình tĩnh mà nghe tôi nói đây,,, nếu đêm qua cô ăn bát cháo mà Vú mang vào cho cô là 2 mẹ con cô chết rồi đấy,,, giờ ở đó k còn an toàn nữa rồi nên tôi đưa cô về đây để cô sinh mẹ tròn con vuông rồi tính ..
Ngọc Trang khóc nước mắt giàn giụa
– Trời ơi,, sao số tôi lại đến nông nỗi này chứ ,, sao anh ko để mẹ con tôi chết luôn đi,,,giờ Minh Hằng cô ta ngang nhiên đến nhà tôi ở thì tôi còn sống làm gì nữa ,,,
– Minh Hằng cô ta có thai rồi,, chắc chắn là do cô ta muốn hại cô chứ tôi tin anh trai tôi,, anh ấy ko hại con của anh ấy đâu,,,
– Vậy bây giờ tôi phải làm sao,, tôi hoang mang lắm,,
– Cô cứ ở đây đã,, đây là nhà riêng của tôi ,, mẹ và anh tôi k biết đâu nên cô cứ yên tâm nhé,, tôi sẽ vạch trần âm mưu của Minh Hằng và Vú Lan,,,
Thế Hải thuê người giúp việc và bảo vệ Ngọc Trang ,, thức ăn đầy đủ anh bí mật gắn thiết bị bảo vệ quanh nhà rồi mới yên tâm trở về thành phố..
Mới về tới nhà đã thấy mọi người nhốn nháo lên đi tìm Ngọc Trang,,nhưng ko thấy,,,
Bà Mai : Cô ta đi đâu rồi ,, bụng to thế mà đi đâu chứ,,, hay cô ta nghĩ quẩn rồi đi tự tử rồi,, trời đất ơi,,,
Thế Anh: Mặc xác cô ta,, mẹ làm gì mà cứ om xòm lên thế?
Bà Mai đánh vào người Thế Anh bộp bộp
– Nhưng nó đang mang thai đứa con của mày mà,,
– Ôi zào ôi,, con Hằng đó cũng đang mang thai đấy,, kiểu gì bà cũng có cháu bế,, cứ yên tâm,,,
– Cái thằng bất hiếu này,, mày mau đi tìm con Trang về đây đi,, nếu ko may nó tự tử chết thì ai gánh tội hả???
– Cứ quẳng cho chúng nó tiền là xong,, bà cứ quan trọng hoá vấn đề lên,,
Bà Mai cạn lời không còn gì để nói với thằng con Thế Hải vừa bước vào
– Thế Hải con về rồi à,, con Trang nó mất tích rồi con ạ,,!
Thế Hải giả vờ ko biết gì
– Thật á,, sao lại mất tích được ,, hôm trước vẫn còn ở viện mà,,
Bà Mai lắc đầu
– Nó đi đâu rồi ý,, ko liên lạc được,, giờ biết tìm nó ở đâu đây??
Thế Hải động viên mẹ
– Mẹ đừng lo con sẽ cho người đi tìm ,, thôi mẹ lên phòng nằm nghỉ đi,,!
Mình Hằng và Thế Anh cứ nằm trong phòng ôm nhau
Mình Hằng: Sao cô ta lại mất tích nhỉ???
Thế Anh: Ai biết đc với cô ta,, chắc cô ta bỏ đi luôn rồi cũng nên,,
Minh Hằng xuống hỏi Vú Lan
– Cô ta có ăn bát cháo đó ko vú?
– Có cô ta ăn hết mà,, cô ấy bỏ đi đâu được nhỉ?
Minh Hằng trợn mắt quát
– Cô ta chưa ăn nên mới bỏ đi được,, nếu ăn cháo rồi thì cô ta đã toi luôn rồi đi sao được hả,, bà định lừa tôi ư???
Vú Lan sợ hãi
– Rõ ràng là cô ấy ăn rồi mà,, tôi nói thật mà,,,
Minh Hằng tóm cổ áo Vú
– Bà có nhìn thấy tận mắt không,,,???
Vú Lan ngập ngừng
– Tôi,, tôi,, hay là cậu Thế Hải phát hiện ra điều gì rồi,, hôm đó cậu ấy cũng đến viện ,,, thái độ lạ lắm,,
– Sao Thế Hải lại liên quan đến chuyện này hả,,, nếu cậu ta nói gì thì bà liệu mà ăn nói ko là chết cả lũ đấy,,
– Tôi biết mà,,cô cứ yên tâm
Minh Hằng tức giận
– Tất cả là do bà làm ko nên hồn mới ra nông nỗi này… đúng là vô dụng ,, biết vậy tôi thuê người khác cho xong,, bực mình quá,,
Minh Hằng có tin nhắn ” Ra cổng ngay tôi sẽ cho cô biết Ngọc Trang đang ở đâu”
Ngó vào phòng thấy Thế Anh đang ngủ há hốc mồm gọi mãi ko được nên Minh Hằng đi ra cổng một mình ,, vừa mở cửa bước ra lập tức Minh Hằng bị 2 người của Thế Hải lôi lên ô tô và đưa đi,,
Bị bắt lên xe Minh Hằng giãy giụa kêu ầm ĩ lên
– Thả tôi xuống ngay ,, mấy người là ai mà giám bắt cóc tôi hả,, các người ko biết tôi là ai hay sao ,,,??
Thế Hải ngồi trước quay mặt lại
– Là tôi,,
– Là cậu,, sao cậu lại bắt tôi hả,, tôi đang có thai với anh trai cậu đấy cậu định đưa tôi đi đâu hả???
Thế Hải lạnh lùng đáp
– Tôi đưa cô lên thiên đường ,,
Thế Hải dừng xe ở đoạn đường vắng anh giở tờ giấy trước mặt Minh Hằng
– Cô nhìn đi,, ,, đây là kết quả của mẫu cháo mà cô và vú Lan làm cho Ngọc Trang ăn,,, một chất BTSL cực độc gây đẻ non và băng huyết ,, sao cô ác độc vậy cô cũng sắp làm mẹ mà ,,
Minh Hằng chối bay chối biến
– Cậu đang nói linh tinh gì vậy,,, tôi k hề biết gì cả,,
– Cô ko chối cãi được đâu tôi có bằng chứng đấy,,để tôi đưa cô ra pháp luật để pháp luật trừng trị cô,,
– Cậu nói cái quái gì vậy,, cậu đang vu khống cho tôi đấy tôi sẽ kiện cậu
Thế Hải tức quá
– Đừng để tôi phải ra tay tàn ác với một con đàn bà,,bây giờ tôi cho cô một cơ hội cuối cùng cô hãy mau rời khỏi anh trai tôi,,chấm rứt tất cả ko liên quan gì tới anh tôi nữa,,thì tôi sẽ bỏ qua cho cô lần này,,
– Tại sao tôi phải làm vậy ? Cậu đừng quên tôi đang có thai với anh trai cậu đấy,, nếu tôi có mệnh hệ gì thì anh trai cậu và mẹ cậu sẽ k tha cho cậu đâu,, hahaha,,
Minh Hằng cười ngạo mạn trước mặt Thế Hải khiến anh tức giận
– Đập nát mặt cô ta cho tôi,,
– Dạ,,
Hai người đàn ông lập tức túm lấy Minh Hằng cô ta giãy giụa
– Các người định làm gì hả mau bỏ tôi ra,,
Họ bắt đầu tát vào mặt Minh Hằng bôm bốp khiến mặt cô ta rát bỏng
– á á,, đau quá,, Thế Hải anh giám cho người đánh tôi ư,, tôi sẽ k tha cho anh đâu,,,
– Tát tiếp cho tôi tát đến lúc nào cô ta nát mặt mới thôi,,
Họ lại tiếp tục tát Minh Hằng giãy giụa gào khóc
– Anh Thế Anh sẽ giết cậu nếu biết chuyện này,, mau thả tôi ra,,
– Tát đến khi nào cô ta im mồm thì thôi,,!
Minh Hằng đau quá ko chịu nổi nữa lúc này mặt cô ta đã sưng phồng lên thì cô ta mới van xin thế Hải
– Tôi xin cậu cậu tha cho tôi tôi biết lỗi rồi,, tôi xin cậu,,
– Dừng lại,,!
Thế Hải vỗ tay hoan hô
– Sao giờ cô chọn đi,, rời khỏi anh trai tôi và sống yên ổn hay để tôi bảo họ tát tiếp?
– Tôi,, tôi,,
Thế Hải trừng mắt
– Tát tiếp cho tôi!
Minh Hằng sợ quá co rúm người lại
– Được tôi đồng ý,, tôi sẽ rời khỏi anh trai cậu,,,,
– Giờ thì đưa cô ta đến bệnh viện khám thai,,!
Minh Hằng hốt hoảng
– Tôi không đi khám thai đâu,, tôi mới đi hôm qua rồi,, cậu mau đưa tôi về đi,!
– Cô không hề có thai ,, cô lừa được mẹ tôi và anh tôi chứ cô k lừa đc tôi đâu,, cô lại muốn ăn tát tiếp phải ko??
Minh Hằng cúi mặt xuống sợ hãi
– Tôi xin cậu tha cho tôi,, vì không muốn mất anh Thế Anh nên tôi mới làm vậy tôi biết lỗi rồi,,
– Cô hãy làm đúng như những gì tôi đã nói ,, tôi sẽ tha cho cô ,, nếu ko thì cô sẽ biết thế nào ” Thiên Đường” rõ chưa??
– Vâng,, vậy giờ cậu đưa tôi về nhà đi
Minh Hằng về dọn quần áo
Thế Anh mới ngủ dậy phát hoảng khi thấy mặt của Minh Hằng sưng phồng lên
– Em bị sao vậy,, ????
Minh Hằng ấm ức lắm nhưng thấy Thế Hải ngồi dưới nhà nên cô ko giám nói
– Em bị bỏng nước sôi,,giờ e dọn về nhà e đây,,!
– Em bị điên à,, đã thống nhất là ở đây luôn mà sao giờ lại đòi về nhà?
– Em muốn về thì e về ,, anh cứ mặc kệ e đi,!
Thế Anh vứt quần áo của Minh Hằng vào tủ
– Không được,, giờ e phải ở đây với anh còn sinh e bé nữa chứ,,!
– Không có e bé nào hết,, e bị rối loạn chứ không phải có thai đâu,,
Thế Anh mặt đờ ra
– Không có e bé,, e đang đùa anh đấy à??
Minh Hằng buồn bã
– Vâng ,, không có e bé nào hết,, thôi e về đây có gì e liên lạc với anh sau,!
Thế Anh ngồi trơ ra
Minh Hằng bước xuống
– Cháu chào bác cháu về ạ,,!
Bà Mai gật đầu
– Ừ về nhà đi,, nhưng nhớ giữ gì sức khoẻ nhé ăn uống đầy đủ vào nhé,,đang có thai phải cẩn thận đấy!
Minh Hằng ngập ngừng nhưng Thế Hải lừ mắt nên cô ko giám nói dối nữa
– Cháu bị rối loạn chứ không phải có thai ạ,, cháu xin lỗi bác,,
Bà Mai tròn mắt
– Cái gì,, cháu ko có thai,, sao cháu lại mang chuyện này ra gạt bác hả,???
Minh Hằng cúi mặt
– Cháu xin lỗi,,!
Cô ta xách vali quần áo đi luôn
Bà Mai tức quá tăng xông
– Trời ơi là trời, cô ta lừa mẹ,, đứng lại ngay cho tôi ,,,
Thế Hải giữ tay mẹ
– Thôi mà mẹ,, rồi con đưa Ngọc Trang về mà,, chuyện dài lắm rồi từ từ con kể cho mẹ nghe,,
Thế Hải đưa mẹ lên gác nghỉ ngơi
Minh Hằng xách vali quần áo ra cổng cô ta hậm hực
– Cái lũ khốn nạn,, chưa xong với tao đâu,, thù này nếu ko trả được thì nhục nhã quá,,, chắc chắn con Ngọc Trang đã được Thế Hải đưa đi rồi,,, tao sẽ tìm mày con khốn…
EM CHỒNG Cháp 1 – Tác giả Tâm Hạnh
EM CHỒNG Cháp 2 – Tác giả Tâm Hạnh
EM CHỒNG Cháp 3 – Tác giả Tâm Hạnh
EM CHỒNG Cháp 4 – Tác giả Tâm Hạnh
EM CHỒNG Cháp 5 – Tác giả Tâm Hạnh
EM CHỒNG Cháp 6 – Tác giả Tâm Hạnh
EM CHỒNG Cháp 7 – Tác giả Tâm Hạnh